Sao em hiểu được lời anh
Khi chính ngôn ngữ cũng làm anh sợ hãi
Nên anh hay nghe thứ nhạc không lời
Nghe tiếng thở vọng từ lòng đất
Nghe tiếng chim và lắng khoảng không trời
Em có thể nói một ngày không ngơi nghỉ
Điều đó nữa, anh không lấy làm thi vị
Vì cơn gió biếc thổi hồn bay bổng
Và áng mây bồng nâng bước anh đi.
Hãy lan tỏa những hiểu biết này: