Người đi vào muôn thuở
Sau lưng màn sương phủ giăng
Nỗi sợ rớt lại trên ga giường
Phố phường hưng hửng tối
Người bác sĩ cúi đầu trầm mặc
Cơn bão đêm cuốn lấy nỗi lo toan
Lưỡi hái gặt đầy, nặng trĩu những linh hồn
Người mong ngóng hiểu về lẽ sống
Xót thương, xót thương, xót thương
Quyền năng nào níu ánh hoàng hôn
Cho nắng ấm phủ đầy hoa cỏ
Cho gió nhẹ nhàng hôn sự sống trên môi
🙏🙏🙏
Hãy lan tỏa những hiểu biết này: