Em đã mệt rồi hãy ngủ đi
Cơn gió nói gì cùng em lời thì thầm thoáng hiện
Chân như như lời người nhận biết
Mang em đi cho mây nước chập chùng bình yên
Đêm mang nỗi buồn sâu lắng cùng vòng tay che chở kẻ tha nhân
Hơi thở chìm dần vào lời ru trên môi anh đầy
Không nơi nào từng đến sẽ mang em đi vào quên lãng
Để cho đong đầy, để cho tha thiết
Mong manh khung hình lối mộng chốn cô liêu
Giấc mơ trong em hình hài như thoáng hiện
Biết nơi này là hư ảo toàn tâm
Là điên là thiền cùng đi về miền gió cát
Mở lối linh hồn không đến cũng không đi
Thơ đượm gió mây trời tĩnh mịch tối hoang vu trầm lặng lắng nỗi khát mong manh
Hãy tìm anh qua khung hình trong cơn say hư cảm
Hơi thở dâng trong niềm khao khát được tuôn tràn
Vì sao em đã về đây tìm nguồn sống nơi cái chết
Đã từ đâu chân trời hư thực hé môi cười
Cùng tôi kể về miền xa xôi, với cánh tay gầy hao, há miệng hớp giọt nước ngọt trong mang lên từ lòng đất.
Hãy lan tỏa những hiểu biết này: